Nghe tiếng sấm vọng lên trong đêm. Tề Triết bỗng nhớ rằng Tăng Gia Hân sợ những âm thanh này, âm thanh chói tai, âm thanh tạo cho con người ta cảm giác cô đơn, lạnh lẽo. Làm sao đây? Từ nhỏ đến lớn lúc nào anh cũng ở bên cô vào những lúc này, bây giờ không có anh, cô có ổn không? Chưa kể, ban nãy anh còn quá nặng lời. Nhưng, cô là gì của anh? Hà cớ gì anh phải quan tâm? Mặc dù vậy, cơ thể anh lại thành thật hơn tâm trí anh. Tề Triết đánh lái, quay xe về lâu đài hoàng thất Ninh Quốc một cách nhanh chóng. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, chiếc xe đã dừng lại trước cửa lớn. Bất chấp trời mưa, anh chạy một mạch vào bên trong. “Tăng Gia Hân, cô ta đâu rồi?” Vừa cất giọng lạnh nhạt, anh liền nhìn thấy Tề Lưu Minh và Vũ Kim Liên, anh sững người ra. Đến giờ, Vũ Kim Liên vẫn khóc, khóc ròng, trách móc bản thân. Tề Lưu Minh vừa nhìn thấy thằng con đáo để của mình thì liền bước đến, dơ cánh tay lên định tát anh nhưng rồi lại thôi. “Anh tự mình suy nghĩ, mình đã gây nên tội gì đi!” Vũ Kim Liên chợt ngừng khóc, ánh mắt sắt lạnh đánh thẳng vào Tề Triết. Bà đứng lên, đi đến chỗ Tề Triết, vung tay tát anh một cái thật mạnh thay chồng mình rồi cất lời oán trách:
Loading...
“Con bé vì anh mà mặc trời mưa, trời sấm chớp nổi lên mà phóng xe đi mất rồi! Anh có thấy hổ thẹn không? Đã bao nhiêu lâu rồi mà anh không thể hiểu nỗi lòng của con bé?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-em-den-cuu-anh-day-quyen-3/162211/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.