Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng dịu nhẹ như sợi tơ êm đềm lấp ló trên khuôn mặt ửng hồng của cô gái đang say sưa ngủ. Trong giấc mơ cô nhìn thấy rất nhiều hoa, hoa nở rộ đỏ thẩm, cô tựa như ngưởi thấy hương hoa ấy thật dễ chịu. Đột nhiên khung cảnh hữu tình ấy nứt nẻ bùng một phát liền trở thành mảng đen, cô nhìn thấy cô.. Thấy cô ngày ấy đang mang thai bị tên ác ma giam cầm trong căn phòng kính, đằng sau hắn là... Tần Mai Linh, cô ta dựa lưng hắn cười rất ma quái. Đôi tay hắn nhuộm màu đỏ của những bông hoa vừa rồi, quật từng nhát roi lên người cô, quật... Quật rất mạnh. Cô van xin hắn, nhưng không được đôi mắt ngây thơ ngày ấy của cô đột nhiên tuôn dòng lệ đỏ...
- Đừng mà!!!... Đừng đánh tôi... Hức... Tôi đau quá... Dừng tay...làm ơn...
Trần Khải sớm đã thức nhìn cô vùng vẫy khuôn mặt tái méc sợ hãi, không dừng rơi lệ van xin. Hắn lập tức ôm lấy cô
- Ái.. Không sao.. Không sao rồi..
- Khải.. Hức... Xin anh đừng đánh tôi nữa... T..ôi thật sự rất đau..
Những lời này của cô, lẽ nào cô mơ thấy ác mộng ngày xưa. Hắn chua xót ôm chặt cô vào lòng, từng lời nói, từng giọt nước của cô như mũi dao găm vào tim hắn tố cáo những việc ác ngày đó
Khóe mắt xót xa nổi tia máu
Hắn chữi rủa bản thân lúc trước, tại sao lại điên rồ hành hạ cô đến vậy
Cô đến bây giờ vẫn còn ám ảnh thì thật không khó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dung-den-day/2517478/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.