Buổi tối vừa đến chín giờ, Tề Trừng tự giác tắt TV.
"Tiểu Trừng, con muốn xem thì cứ tiếp tục xem đi." chú Quyền nói.
Đứa nhỏ này, kể từ khi biết được mỗi tối ông đều xoa bóp cho chân của Bạch Tông Ân thì cứ đến chín giờ là không xem TV nữa, lẽo đẽo theo bọn họ cùng lên lầu.
Chú Quyền năm nay sáu mươi, người lớn tuổi sinh hoạt có quy luật, ngủ sớm dậy sớm. Ông nghĩ thanh niên trẻ tuổi đều ngủ muộn cho nên cũng không ép buộc Tiểu Trừng quá mức. Chỉ cần không thức khuya đến bình minh hay bỏ không ăn bữa sáng thì tất cả đều để tự cậu điều chỉnh.
Tề Trừng từ trên sofa nhảy xuống, mang dép, nói: "Không xem nữa ạ. Hôm nay con đã coi suốt hai tiếng rồi. Bây giờ con sẽ về phòng tắm rửa và đi ngủ liền luôn." Mắt to ngoan ngoãn nhìn về phía ông xã.
Anh xem, tui không thức đêm nữa nha!
Hôm nay tui sẽ đi ngủ sớm á!
Bạch Tông Ân ngồi ở xe lăn, cũng không thèm quay đầu lại, cùng chú Quyền nói: "Cậu ấy muốn về phòng sớm một chút để xem chim sẻ nhỏ."
Tề Trừng: "..."
Tề tiểu thù dai thật sự không dám mở miệng gọi ông xã là lớp trưởng xử nam để trả thù lại. 。:゚(;'∩';)゚:。
Với cả Tề Trừng quả thật có ý định về phòng đọc truyện, cho nên không thể phản bác chút xíu nào, chỉ biết sưng mặt phồng má lên nhìn.
Chú Quyền nghe ra ngữ khí nói chuyện của Bạch Tông Ân vừa tùy tiện lại mang chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-doi-bung-doi-bung-com-com/2422150/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.