Lúc đi, đi bằng tàu điện ngầm thì mất gần nửa ngày, bây giờ đi xe trở về lại không tới hai mươi phút.
Biệt thự đèn đuốc sáng trưng, xe lái vào phía trong, dừng lại trước cửa.
Tề Trừng giống như nhóc con đi nhà trẻ rồi đánh nhau với bạn học, sau đó bị gọi phụ huynh, bây giờ dọc đường về cậu ngoan ngoãn ngồi một chỗ không dám hó hé gì.
Chờ về đến nhà, tài xế dừng lại sau đó xuống xe ân cần hạ bàn đạp cho Bạch Tông Ân.
"Trừng Trừng."
Bạch Tông Ân ngồi trên xe gọi lại thiếu niên đang khom lưng định đi xuống.
Tề Trừng sửng sốt một chút, sau đó mới nhận ra là ông xã đang gọi cậu.
Lần đầu tiên anh ấy gọi cậu như vậy.
Có hơi xíu xiu thân mật.
Không phải xíu xiu, mà là rất nhiều. Tề Trừng đỏ mặt, không biết nên làm cái gì.
"Tề thiếu gia, cứ để tôi làm là được rồi." Tài xế đem bàn đạp thả xuống.
Bạch Tông Ân tự mình điều khiển xe lăn xuống xe. Tài xế làm việc ở Bạch gia đã lâu, hắn biết rõ tính tình của Bạch Tông Ân cho nên không đi lên hỗ trợ, mà đợi anh xuống xe rồi mới thu hồi bàn đạp, sau đó lái xe chạy ra phía sau ga ra.
"Về nhà." Bạch Tông Ân đưa tay đưa tới.
Tề Trừng đỏ mặt, ngơ ngơ ngác ngác bị nắm tay.
Tay ông xã rất ấm áp.
"Không cần sợ, tôi đã nói, sẽ không giận cậu."
Tề Trừng nhỏ giọng ấp úng: "Tui không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-doi-bung-doi-bung-com-com/2422142/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.