Bất quá trong bữa ăn, chỉ có chai rượu đỏ, Doãn Quang Huy lại uống say. 
"Kỳ lạ, em học uống rượu ở đâu, làm sao có thể uống như vậy?” Doãn Quang Huy loạng choạng đi vào trong phòng, miệng lẩm bẩm không ngừng. 
“…” 
Lăng Lỵ đang đi ở bên cạnh Doãn Quang Huy, không thể tin nổi Doãn Quang Huy là một người không thể uống rượu. Cơ hồ là một giây sau khi rượu thấm môi, mặt anh lập tức đỏ bừng. Vì để cho an toàn, hai người bọn họ đón tắc xi về nhà. 
“Tôi đỡ anh về phòng. Anh nghỉ ngơi sớm đi.” Lăng Lỵ ôm chắc cánh tay của Doãn Quang Huy, muốn đỡ anh về phòng. Thật ra sau khi uống chút rượu, đầu của cô cũng có chút choáng váng. Nhưng cô với Doãn Quang Huy khác nhau, uống nhiều thêm nữa cũng sẽ không đỏ mặt, khiến người khác rất khó phát hiện cô đang say. 
Hôm nay bận bịu cả ngày, lại uống chút rượu, cô nghĩ mình cũng nên đi ngủ sớm một chút. 
"Tôi không có uống say, tự tôi trở về phòng là được rồi." Doãn Quang Huy khoát tay, từ chối ý tốt của Lăng Lỵ một cách lịch sự. 
Anh thật không có say, đầu óc rất tỉnh táo. Chỉ là điều khiển cơ thể có chút khó khăn, cùng lắm thì coi như là say mà thôi. 
Lăng Lỵ ném về phía anh một ánh mắt ‘người say rượu sẽ không nói mình đang say’. 
“Thật mà, tôi không có gạt em, em xem! Tôi không phải là tốt lắm… Ouch! Đau!” 
Doãn Quang Huy muốn chứng minh mình không có say, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dien-kich-qua-gioi/1947717/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.