Lam Tiểu Ly đứng trong văn phòng tay cằm ly trà nhâm nhi, thời tiết này quả thực rất dễ chịu trời se se lạnh cộng thêm nắng ấm áp chiếu vào. Cảm giác yêu tĩnh này thực sự rất quen thuộc giống như yên tĩnh trước giông bão. Vớ vẩn sao tự dưng lại nghĩ đến điền xấu đó làm gì. Nghĩ kỹ lại thì bão chỉ có thể đến được một nơi. Cái gia đình có hai vợ chồng mà cả hai đều có vấn đề thần kinh đúng là đáng thương nhưng mà kẻ đáng thương đó lại có tiền có quyền. Gia sản trong tay đếm không xuể. Giờ mới thấu câu thiên tài và kẻ điên giống nhau. Nghĩ lại bản thân mình lấy bệnh án của chồng ra để chữa bệnh vợ đúng là có chút tội lỗi.
"Không được anh không được vào. Hôm nay bác sĩ Lam hôm nay kín lịch rồi!"- Bên ngoài tiếng y tá bên ngoài vọng vào.
Cô còn chưa kịp phản ứng cánh cửa đã bị Trạch Dương đã bay. Đúng là linh quá nhắc tào tháo, tào tháo liền tới.
"Xin lỗi bác sĩ tôi không giữa nổi anh ta."- Y Tá ấm ức nói.
"Cô ra ngoài trước đi."- Lam Tiểu Ly bất đắc dĩ lắc đầu đừng nói đến cô cho dù có hai thanh niên cũng không cản nổi tên trâu bò này.
Cánh cửa vừa đóng lại Trạch Dương không hề đỏ mặt nhìn cô.
"Tôi muốn làm tình với vợ mình."-Trạch Dương vừa đứt lời trà trong miệng cô phun ra hết.
Gì vậy chuyện chăn gối cũng đến tìm cô là sao ? Không lẽ muốn cô dạy anh phải làm những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dang-so-qua-di/2704317/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.