" Ngốc quá đi!"- Trạch Dương hôn lên trán cô, cô ngốc nghếch thế này anh yên tâm làm sao được.
Nhìn cô vợ nhỏ trong lòng mình, trong lòng ngổn ngang vô cùng. Sau này sinh con không biết cô trông nổi con không nữa. Sao thấy tương lai mịt mù quá vậy nè! Bạch Diêm An mở mắt nhìn anh cô đâu biết làm chuyện đó lại mất sức đến vậy.
"Ông xã, em đói!"- Bạch Diêm An đặt tay lên ngực anh làm nũng.
" Để anh đi hâm lại đồ ăn cho em."
"Không chịu, em muốn ăn đồ anh nấu cơ."
" Được để anh nấu cho em ăn. Đi tắm trước đi."
Bạch Diêm An gật đầu nhìn anh rời đi cô mới cử động cơ thể đau nhức của mình. Cùng anh vận nộn thêm hiệp nữa đúng là sai nhầm lớn của cô. Cũng may sau khi tắm xong cô thấy thoải mái hơn.
Trạch Dương nấu cho cô một bát mỳ tươi.
"Thơm ...thơm quá!"- Bạch Diêm An đứng trước cửa đôi mắt tròn to nhìn anh.
"Lại đây xong rồi!"- Trạch Dương mang bắt đặt ra bàn ăn.
"Là mỳ tươi? Anh làm sao?"- Bạch Diêm An bất ngờ kêu lên lâu lắm rồi cô mới ăn món này!
"Ngốc quá dương nhiên không phải, mỳ này do đầu bếp ở đây làm sáng nay mới mang tới."- Trạch Dương nhìn cô cười xem ra đã đói lắm rồi!
"Ăn chậm thôi! Không có ai tranh với em đâu!"
"Em muốn ăn nữa!"
"Không lên ăn nhiều một lúc, uống thêm sữa đi!"- Trạch Dương lấy cho cô thêm ly sữa tươi.
Bạch Diêm An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dang-so-qua-di/2704305/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.