Khi anh bước căn phòng đầy một lớp bụi, không giống nhưng có người ở. Trạch Dương chau mày cô vợ ngốc của anh đâu? Sao phòng hai người lại thành ra thế này. Khi nhìn thấy lớp chăn bên dưới gầm giường anh có chút nghi ngờ vén ga giường lên cơ thể nhỏ cuộn tròn trong chăn ở bên dưới. Trạc Dương chả suy nghĩ nhiều liền chui xuống cùng cô. Cơ thể dù đã được cuốn trong chăn vẫn thấy thật nhỏ bé khuôn mặt tái nhợt này là sao? Anh đã giử rất nhiều tiền về còn dặn họ nhiều lần phải chăm sóc cô và hai đứa nhóc trong bụng. Trạch Dương sờ bụng cô anh biết cô rất mong chờ chúng lên sẽ không làm tổn hại bản thân mình.Trạch Dương đã lâu không giấc ngủ ngon lại thêm hương thơm quen thuộc anh rìm vào giấc ngủ. Bạch Diêm An rất ngoan cả quá trình đều không động dậy gì hết. Đến khi gần giờ trưa tiếng mở cửa vang lên tiếng bước chân mạnh khiến cả hai tỉnh giấc Bạch Diêm An bỗng dưng rung lên cơ thể co thụt lại
"Mau ăn đi tôi còn dọn đúng là đồ phiền phức chết đi được thứ xui xẻo gì đâu."- Sau đó tiếng bước chân rời đi với tiếng đóng cửa.
Bạch Diêm An mới dám từ dưới gầm giường tò tay ra bốc vội lấy quả trứng trong bát cô từ từ bá miệng đem quả trứng ngậm trong miệng ngai từng hành động nhỏ cô thu hết tầm mắt anh. Sau đó cô lại dùng tay bốc từng nắm cơm đưa vào miệng. Trạch Dương không chịu nổi dành lấy miếng cơm tay cô. Bạch Diêm An nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dang-so-qua-di/2704281/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.