Bạch Tuấn Triết không kìm được lòng cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn mềm mại mang theo hương rượu nhẹ nhàng. Bạch Tuấn Triết lại nổi thú tính muốn tiến xa hơn lại bị lý trí giữa lại. Sao anh lại nổi hứng thứ với một đứa trẻ năm tuổi cơ chứ. Bạch Tuấn Triết liền rời đi tắm nước lạnh còn Trạch Thiên lúc đó trong thư phòng Trạch Dương hỏi.
"Con đã có người thương chưa?"
Trạch Thiên trong cơn say nhớ đến bức thư không từ mà biệt của bạn gái mà đau lòng lắc đầu. Trạch Dương mới thở thào nhẹ nhõng.
"Trạch Thiên ta chỉ có một đứa con gái nó lại không được nhưng người bình thường ta không lỡ gả nó đi nhưng ta lại không thể đi cùng con bé suốt đời. Trạch Thiên cả đời này ta mắc nợ con bé ta mong con có thể thay ta chăm sóc con bé."
Trạch Thiên là người thông minh dương nhiên là anh hiểu ông muốn anh cưới con gái ông dù sao ông nuôi anh cũng vì mục đích này( nuôi con rể từ bé đó!) . Hơn nữa người thương đã đi lấy ai cũng đâu còn quan trọng. Trạch Thiên đau lòng gật đầu, cũng chỉ là chăm sóc một người suốt đời có gì khó.
Nhận được lời đồng ý con trai trong lòng ông thả lỏng một chút còn phía bà vợ ngốc nghếch ngang bướng cắn mãi không buôn con ông. Trạch Dương trở về phòng ngủ mọi người đều đã giải tán Bạch Diêm An cũng vừa tắm xong trên người còn lưu hương thơm sữa tắm . Trạch Dương từ phía sau ôm lấy bà dịu dàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dang-so-qua-di/2704271/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.