Giang Quân tức tốc thay quần áo đến địa điểm bác gái kia nói, lúc này quán ăn ven đường đã dọn hàng xong. Ở một bàn gần đó, cô gái nằm gục xuống bàn ngủ say như chết. Bác gái chống tay ngồi cạnh canh chừng, thỉnh thoảng thở dài vì chờ quá lâu.
Vừa thấy anh, bà lão kia ngẩng đầu nói ngay một tràng dài không chừa một giây nào cho người khác nói.
"Cậu đến rồi đấy à? Bạn trai gì không biết để tâm đến bạn gái gì cả, một mình ra ngoài còn không đi theo trông nom. Nếu không phải tôi là người tốt còn chờ ở đây, là người khác sớm đã ném cô gái này ra vỉa hè nằm rồi." - Nói vậy chứ thấy anh bà lão kia mừng rớt nước mắt, bà còn tưởng mình phải hứng chịu cái tai họa trời giáng này.
Đến đây bằng tâm trạng không mấy dễ chịu, Giang Quân còn nghe thêm trận mắng xối xả của bác gái. Anh lễ phép vâng dạ một tiếng rồi đi đến lay bả vai Hà Thư hòng đánh thức cô dậy đi về.
"Hà Thư, em tỉnh đi, anh đưa em về nhà."
Cho dù Giang Quân có lay mạnh đến thế nào tiếng gáy khò khó vẫn vang lên đều đều. Không nhưng thế Hà Thư còn không biết điều, cô ghét bỏ hất tay người trêu mình ra.
"Bỏ ra coi, đừng làm phiền tôi."
Lúc này sự kiên nhẫn của Giang Quân đã đạt đến giới hạn cuối cùng, anh kéo tay Hà Thư bế cô lên đặt vào xe.
Mùi bia từ người Hà Thư lan tỏa khắp bên trong xe, Giang Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3679490/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.