Nhận được cuộc điện thoại của ông Hứa, ông Đàm vui vẻ ra mặt nói: "Không biết bữa nay có chuyện gì vui cháu tìm bác vậy kìa, thường ngày cháu đâu có rảnh dỗi như thế."
Khi trước thỉnh thoảng Hứa Cung Cấn đến chơi, còn là chồng của Thấm Ninh Kỳ. Vợ anh xưng cháu gọi bác nên anh cũng phải thế. Bây giờ sắp trở thành thông gia với nhau, theo như tính cách Đàm Phục Sơn mà biết chắc phải cãi nhau to lắm đây. Tạm gác chuyện này sang một bên, Hứa Cung Cẩn nói chuyện chính sự.
"Ôi dào, lâu không gặp cháu muốn nói chuyện một chút với bác cho đỡ chán ấy mà. À, bác đã hay tin gì chưa?"
"Tin gì?"
Câu hỏi bất ngờ của Hứa Cung Cẩn khiến Đàm Phục Sơn ngẩn tò te, vội hỏi lại bằng giọng cực kỳ tò mò.
"Ngoài chuyện làm ăn cùng bàn vời nhau ra, bác còn không hay tin gì nữa?"
"Ái chà, vậy là thằng Huy chưa nói gì với nó hả? Thì cái chuyện hợp đồng lô đất đó đó, chúng cháu chia chác lại cả rồi."
Đàm Phục Sơn tay vịn ghế, sắc mặt chuyển sang khó coi. Mãi sau thốt lên một tiếng: "Chia thế nào?"
Ting..
Cùng lúc đó điện thoại vang lên tiếng tin nhắn, Đàm Phục Sơn tò mò mở ra đọc. Đập vào mắt là bản hợp đồng đã được thay mới còn có chữ ký của thằng con trai quý báu.
"Cái này??" Đàm Phục Sơn còn chưa hiểu chuyện gì, lại nghe bên kia nói.
"Ừm, hợp đồng này con trai ông mới ký, coi như lô đất đó tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3679488/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.