Đổng Trác quay người đi, còn luyến tiếc mùi hương cô gái xinh đẹp kia. Hắn không ngờ cô ta lại quyến rũ như vậy, ba vòng chuẩn không cần chỉnh. Eo thon, mông căng, ngực chẳng cần nói cũng biết rất đẹp..
Ông Hứa thấy sắc mặt Khiết Tâm có phần hơi tái, đi nhanh đến xem xét.
"Con có sao không? Trông mặt mày tái quá."
Khiết Tâm lắc đầu, đôi lông mi mỏng manh như cánh bướm rung nhẹ. Cảm thấy tư thế của mình và Giang Quân có hơi mập mờ, cô bèn tránh khỏi anh.
"Em không sao, em muốn về phòng nghỉ ngơi, mọi người cứ tự nhiên nhé."
Hứa Cung Cẩn không phản đối, ba không ngăn cản, cô bước nhanh về phòng. Khiết Tâm không hay đằng sau, cách cô năm bước chân là bóng dáng cao lớn của một người đàn ông.
Đáy mắt Gia Huy xẹt qua thứ gì đó không rõ, bàn tay bất giác siết chặt. Trong lòng có thứ gì đó kỳ lạ, tầm mắt vần dõi theo bóng lưng của cô đến khi khuất dạng.
Gia Huy quay người trở lại vị trí cũ, cầm chai rượu rót nốt một ly đầy. Khóe môi nhếch lên nở một nụ cười, vắt áo khoác lên vai lảo đảo rời đi.
Khuôn mặt của anh, tất cả đều rơi vào tầm mắt của Khiết Tâm. Cô quay người đi vào trong, tay ôm mặt bật khóc nức nở. Chưa bao giờ cô cảm thấy muốn khóc như lúc này, thì ra nãy giờ anh vẫn luôn đứng đó. Từ chỗ anh đứng nhìn thấy cô rất rõ, tại sao không đến giúp cô lại đứng một bên như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675859/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.