Khoảng mấy ngày nữa là đến sinh nhật của Khiết Tâm. Cả ngày ru rú trong phòng không ra ngoài, Mai An đứng trước cửa phòng định gõ cửa đã nghe tiếng em trai nói:
"Chị vào đấy muốn đi tìm chết à, bà chằng tinh ấy đang bực đó."
Mai An không hiểu lắm, nhìn Bạc Ngôn chờ cậu giải thích xem chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy em trai ngao ngán lắc đầu, chỉ chỉ vào cánh cửa phòng Khiết Tâm thấp giọng.
"Chị nhớ căn bếp nhà mình hôm trước không?"
Nghe em trai nhắc, nghĩ một lúc Mai An nhớ ra gật đầu lia lịa.
"Có liên quan đến tâm trạng chị ấy à?"
Mai An thấy việc này chẳng có gì lớn lao, con người ta sinh ra đâu phải việc gì làm cũng tốt. Chỉ phá hỏng một căn bếp thôi, có nhất thiết buồn đến vậy không.
Bạc Ngôn ra vẻ hiểu biết, tay xoa xoa cằm.
"Lần đầu làm cơm cho chú Huy chắc chắn bị chê thậm tệ, nhục đến chẳng dám nhìn mặt ai. Em thấy con người ta làm cơm đã chẳng ăn ai, con đặt tên món là gì? À.. cơm tình yêu, tình yêu đâu không thấy, thấy... chị làm sao mắt cứ liếc liếc trông thấy ơn vậy.
Mai An đứng hình ngay tại chỗ, hất mắt ra hiệu cho em trai biết có người thứ ba ở đây. Còn là người bị nói xấu trong lời của nó, vì nói quá hay, thêm cái tính nhiều chuyện Bạc Ngôn càng nói càng hăng không dừng được.
Phát giác ra có gì không ổn, Bạc Ngôn hơi quay đầu về sau, bà chăng tinh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675841/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.