Sáng ra, A Nhu tỉnh giấc vì âm thanh ồn ào truyền ra từ căn bếp.. Phòng A Nhu cách bếp không xa, bị quấy rầy có chút mệt mỏi ngáp ngắn ngáp dài xỏ dép ra xem có chuyện gì.
Mắt nhắm mắt mở đi vào bếp, A Nhu kinh hãi không dám tiến thêm một bước. Mắt mở to, cơn buồn ngủ vì thế tức khắc biến hết. A Nhu há hốc mồm nhìn căn bếp vốn được dọn dẹp sạch sẽ giờ lại trở thành mớ hỗn độn..
Cô nàng tức điên chạy nhanh ra ngoài sân, một chị gái lớn tuổi hơn nhìn thấy cô phi ra như ma đuổi ôm miệng cười hỏi: "Mới sáng ra làm gì mặt mày hầm hầm thế?"
"Chị.. ai đã vào trong bếp, cái bếp của em bị phá đến nhà rác cũng không bằng."
A Nhu cực kỳ uất ức về việc này, cô tốn cả một buổi chiều hôm qua sắp xếp đâu vào đó. Tự thưởng cho mình một ngày thứ bảy vui vẻ, ai ngờ mới tỉnh dậy thấy cảnh máu sắp dồn lên não đến nơi..
"Em vào xem là ai, sáng ra chị có thấy ai đâu, vừa mới đi mua ít đồ về."
Lâm Nhị trả lời, không quên tắt vòi nước cùng vào xem xét tình hình với A Nhu. Dáng vẻ này của cô nàng tức đến mặt mày tái ngắt, chắc phòng bếp bị phá chẳng ra hình dạng gì nữa..
"La la la.. thơm ngon hấp dẫn quá, quả này không khiến chú Huy đổ gục vì tay nghề của mình. Ừm.. sao không nghĩ ra mình đi làm đầu bếp rất thích hợp nhỉ."
Khiết Tâm cảm thấy nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675474/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.