Một tỷ cứ thế rời khỏi tài khoản ngân hàng Khúc Mặc bay vèo đến tài khoản Nhã Liên, nhìn tin nhắn thông báo tiền cô nàng sướng rơn.
Nổi tiếng là chịu chơi nhất thành phố, không ngờ có ngày Nhã Liên kiếm được một khoản hời như vậy. Thế là người nào đó có suy nghĩ "Kiếm tiền thật ra cũng dễ như vậy, nói vài câu, có chút mánh khóe là lấy được."
Một người vui như mở cờ trong bụng quyết định tối nay sẽ chơi sạch tiền thì một người mặt mày như ăn phải đồ hết hạn. Tư Hoa lẽo đẽo theo sau, nghĩ đến khoản tiền một tỷ ban nãy cô ta tiếc đứt ruột.
Chiếc túi xách trị giá một trăm triệu hét giá được tận một tỷ, lương một tháng cô mọt gông làm còn chưa bằng một phần một nghìn chiếc túi. Người tiếc tiền như Tư Hoa nghĩ đến chiếc túi càng đau đớn muốn bán đi cũng chẳng được, giữ lại thì không dám dùng.
Bước khỏi trung tâm thương mại, Tư Hoa nhịn không được mở miệng hỏi:
"Anh, tại sao bỏ ra khoản tiền lớn như vậy, lương một tháng của em còn không đủ mua một đôi giày tiền triệu.. anh hoang phí như vậy.."
Khúc Mặc không quay đầu rít mấy chữ: "Tôi cần mặt mũi."
"Tiền đó, anh hớ hẳn chín trăm triệu, anh không tiếc nhưng em tiếc lắm, sao anh chẳng nghe em.."
"Câm miệng.. ai cho cô gan dám quát vào mặt tôi, cút."
Khúc Mặc hết kiên nhẫn mặt lạnh quát một câu khiến Tư Hoa câm nín, lời muốn nói tiếp phải nuốt vào trong. Người như Tư Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-dai-nhan-lai-muon-em-roi/3675467/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.