“Tôi muốn cái này, cáinày, cái này, còn có cái này, cái này cùng cái kia.” Tôi đối với người phục vụchỉ lung tung sáu món ăn, cho dù là cái gì thì cũng đều vào bụng tôi. Để chotôi thất vọng chính là Tây Độc, hắn không hề lộ ra vẻ mặt khủng bố, ngược lạihắn ta còn nhìn tôi đầy hứng thú, giống như hành vi của tôi rất thú vị.
Nữ phục vụ rất nhanh mang thức ăn lên, đặt xuống trước mặt tôi chính là... sáuchén súp đặc sệt đủ mọi màu sắc! Đây chính là cái mà tôi vừa gọi sao? Khôngphải đâu, trùng hợp như vậy, rõ ràng tất cả sáu chén đều là súp, cái này sao màăn a ~~!
“Anh...” tên đối diện nhìn tôi có chút hả hê.
“Tôi chính là thích uống canh!” Không phải a ~, muốn uống sáu chén súp..., thậtsự là..., nhà hàng người ngoại quốc cứ như vậy tự cho là đúng, rõ ràng là địabàn Trung Quốc còn ghi menu bằng tiếng nước ngoài, tôi nhổ vào ~~! Từ nay vềsau tôi muốn kêu ông nội mở một nhà hàng thuần chủng Trung Quốc, mời hết ôngchủ và nhân viên trong nhà hàng này tới, sau đó bắt bọn họ gọi món ăn. Đúngrồi, menu nhất định phải dùng chữ giáp cốt*, đến lúc đó... Hắc hắc! Hắc hắc!Hắc hắc...
(*Giác cốt văn: http://vi.wikipedia.org/wiki/Gi%C3%A1p_...t_v%C4%83n)
“Chén súp này... Có vấn đề gì không?”
“A?... Không có a. Sao lại hỏi vậy?”
“Vậy cô cười cái gì?”
“..., tôi cảm thấy ăn rất ngon.” Tôi hiện tại muốn khóc rồi, ô ~~!
“Hiện tại có thể đưa cho tôi chưa.” Uống xong sáu chén súp, còn muốn tôi làmgì.
“Vật gì?” Anh ta cố ý tỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/83063/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.