Làm sao bây giờ ~~, tôikhông thể bỏ ba mẹ lại, đúng, tìm Mạn Trữ, tìm Mạn Trữ! Tôi lập tức gọi cho MạnTrữ, chuông rung nữa ngày cũng không ai bắt máy, lúc này cậu đang làm gì đó~~~!!!!! Từ Mạn Trữ!!!! Ai cứu tôi đây ~~~!
Qua đã lâu Mạn Trữ mới gọi lại, “Mạn Trữ a ~~! Mình là Lan Trăn...”
“Mình biết, cậu nói nhỏ một chút, lỗ tai mình chịu không nổi.”
“Mình có chuyện cần nói, hôm nay...” Tôi đơn giản kể hết cho Mạn Trữ nghe, “TễHuyên có hay không ~·! Anh ấy sẽ không, sẽ không giết...”
“À ~~, yên tâm đi, cậu ta vừa về nhà đã bắt đầu mài dao.” Giọng Mạn Trữ rấtbình tĩnh.
“Mạn Trữ!”
“Nói giỡn mà! Cậu ta đang bực, tự giải quyết cho tốt đi, bất quá cậu ta chắc sẽkhông làm gì với cậu đâu, có Mạn Trữ tớ đây cam đoan, yên tâm đi.”
“Thật?”
“Thật, Tễ Huyên chỉ hơi giận, sẽ không làm gì cậu đâu.”
“Oh ~~, ông trời phù hộ ~~, làm mình sợ muốn chết.”
“Đừng quên ngày mai Uyển Nhu thi.”
“Biết rồi.”
******
“Uyển Nhu cậu phải cố lên a.” Lần này Uyển Nhu mà thắng sẽ là quán quân khu vựcđó, sau đó thi tiếp, nói không chừng sẽ là... Ai da, tôi quá kích động.
“Yên tâm đi, hôm nay Tiêu Diêu cũng tới, nếu cậu ấy xuất hiện mình sẽ cố gắngthể hiện hơn!” Uyển Nhu làm chữ V với tôi, “Mạn Trữ, sao nhỏ đó còn chưa tới?”
“Nhanh thôi mà.” Nhược Khanh đi tới, “Mình kêu nguyên đám tay chân tới cỗ vũcậu đó, cố lên nha!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/2534370/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.