“Anh biết đứa bé đó làcủa mình cũng không sớm hơn Tễ Huyên là bao nhiêu. Tình Tử căn bản cũng khôngnói cho anh biết, cô ấy rất muốn gả cho Tễ Huyên.” Khi anh Kính Hiên nói tớiđứa nhỏ còn rất tình cảm, nhưng khi nói tới Tình Tử thì anh giống như đang nóivề một người không liên quan tới mình, xem ra Tình Tử cũng thật là đáng thương.
“Bây giờ Tình Tử sao rồi?”
“Bây giờ đang ở bệnh viện, sau này cũng không biết Tễ Huyên sẽ xử lý như thếnào.” Anh Kính Hiên ngẩng đầu nhìn trời, “Không biết bầu trời nước Pháp có lớnvà đẹp hơn đây không...?”
“Sao anh lại muốn đi xa như vậy? Vì sao anh phải đi vậy?” Mấy ngày nay xảy rachuyện gì vậy, Nhược Khanh và Mạn Trữ đều bận rất nhiều việc, nhất định là trongbang có biến động rất lớn.
“Bởi vì anh thua, cho nên anh phải đi. Nếu ba không phải đem sự việc liên lụytới em, Tễ Huyên chưa chắc sẽ ra tay, tụi anh cũng chưa chắc thất bại. Nhưngnhư vậy cũng tốt, ít nhất anh cũng không cần làm việc mình không thích, một kếtcục không tệ.”
“Anh không thích làm lão đại sao?” Đây không phải là chuyện rất uy phong?
“Anh không thích, nhưng ba mẹ muốn anh làm. Anh và Tễ Huyên giống nhau, bắt đầutừ nhỏ đều không được làm việc mình thích, bây giờ cuối cùng anh cũng được tựdo.”
“...”
“Lan Trăn, phải tạm biệt rồi. Anh là một người anh mà chưa tặng cho em một mónquà nào, đành phải ở đây..., ở đây chúc phúc... em và Tễ Huyên, ... răng longđầu bạc.” Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/2534366/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.