Vũ Thu Thiên năm dài mệt mỏi trên giường sau cả một buổi chiều vận động hăng hái. Cô đặt tay lên lồng ngực, nơi đây đập nhanh quá. Có lẽ vì cô đã chơi quá nhiều hay vì... A không biết nữa, Vũ Thu Thiên xua tay thôi nghĩ lung tung, lấy quần áo bước vào phòng tắm.
Vừa khi nãy ba người họ ham vui, theo đám đông xem biểu diễn xiếc. Dòng người rõ ràng không quá đông nhưng mấy lần liền Vũ Thu Thiên bị lạc anh trai chìm nghỉm vào dòng người. Không phải quá thấp bé nhưng giữa những ông bố cõng con cái trên cổ thì cô hoàn toàn lép vế. Có những lúc cô cảm giác lồng ngực như bị vô số tảng đá đè lên rất khó thở. Vũ Thu Thiên sợ quá, cô nhớ đã có mấy vụ việc chen lấn như thế này, người bị thương nhan nhản người tử vọng cũng có... Vũ Thu Thiên nghĩ đến mà hoảng loạn, sắc mặt cô tái xanh đi tưởng chừng sắp ngất lịm thì một bàn tay vươn ra từ đâu kéo cô sang một phía thông thoáng hơn. Vũ Thu Thiên hít lấy hít đề không khí, tóc tai vì xô xát mà rối bù trông cô thật thảm. Bàn tay thon dài, to lớn trên cổ tay mảnh khảnh của cô vẫn không hề buông ra như sợ chỉ sơ xuất chút là cô liền bị cuốn đi.
Khoảnh khắc ánh mắt di chuyển từ bàn tay lên gương mặt chủ nhân của nó, cả người Vũ Thu Thiên liền nóng bừng. Lã Lâm Phong đang nhìn cô với vẻ mặt lo lắng, ánh mắt đầy phần ôn nhu, dịu dàng. Thật nguy hiểm, thiếu oxi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-kim-chu/2962832/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.