Tiêu Phong nghe xong thì vô cùng hài lòng, không ngờ người ba khúc gỗ của anh cũng có ngày tâm lí đến vậy.
"Ba, chưa bao giờ con yêu ba như hôm nay đấy! Ba đúng là ba của con!"
"Thôi, ba đến thăm Tiểu Hy chút thôi, thấy con không sao bác cũng đỡ lo. Nhớ ăn uống, nghỉ ngơi thật tốt, mai bác lại vào thăm con. Còn nữa, nếu thằng nhóc Tiêu Phong này mà còn bắt nạt con thì cứ alo, bác sẽ đến ngay, cho nó nếm một cước của bác. Bác về đây để con còn nghỉ ngơi." Phong ba ân cần dặn dò Diệp Băng Hy.
"Vâng. Bác và Trương quản gia về cẩn thận ạ. " Diệp Băng Hy với Tiêu Phong cùng ra tận cửa tiễn hai người bọn họ.
Quay vào, Tiêu Phong ôm lấy cô, áp sát vào tường, mặt anh sát lại gần mặt cô:
"Em từ bao giờ mà còn thân thiết với ba anh hơn anh vậy?"
Dứt lời Tiêu Phong đặt lên môi Diệp Băng Hy một nụ hôn.
"Anh ghen tị hả?"
"Đâu có."
"Rõ ràng là anh đang ghen tị mà, còn chối...ưm"
Đang nói thì một đôi môi mềm mại phủ lên môi cô. Nhịp tim Diệp Băng Hy đột nhiên đập mạnh, cô cũng nhắm mắt lại, phối hợp cùng anh. Một nụ hôn triền miên mang theo hơi thở gấp gáp, nặng nề của cả hai, đến khi hô hấp dần trở nên khó khăn, Tiêu Phong mới tiếc nuối mà rời khỏi môi cô.
"Em đã nghĩ xem chúng ta nên đi đâu chưa?"
"Ừm..." Diệp Băng Hy ngập ngừng suy nghĩ. Lúc không được đi thì rất dễ chọn lựa, nhưng khi có cơ hội thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-dai-boss/1720568/chuong-74.html