"Con biết rồi, con đi đây!"
"Ừm. Đi nhanh lên kẻo đồ ăn lại nguội mất, không ngon. Với lại Tiểu Hy phải chờ lâu."
Tiêu Phong tạm biệt Phong mẹ rồi rời đi ngay, chẳng mảy may để ý đến người nào đó vẫn còn đang giơ tay chào.
Hà Linh Chi trực trào nước mắt. Anh ấy thực sự không hề đặt cô vào mắt, ít nhiều gì thì hai người cũng là bạn bè, là đồng nghiệp chinh chiến thương trường bao lâu nay kia mà. Rõ ràng là cô quen anh sớm hơn vậy mà sao bỗng nhiên một con nhỏ từ đâu đến cướp anh đi. Hà Linh Chi thật sự không cam lòng.
Thấy cô cứ đứng thất thần, Phong mẹ mới hỏi han:
"Linh Chi, con sao vậy?"
Hà Linh Chi giật mình, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:
"Con không sao ạ. Tối nay bác Tiêu có về không mẹ?"
"Giờ này còn bác Tiêu gì nữa, gọi ba!"
"Nhưng mà..." Hà Linh Chi ngại ngùng.
"Không nhưng nhị gì hết, nhà này bác là kèo trên, con không cần phải e dè, cứ yên tâm."
"Vâng mẹ."
Ba mươi phút sau thì Phong ba về, đồ ăn cũng vừa nấu xong, phải nói là vô cùng trùng hợp.
"Ông về rồi đấy à? Hôm nay chơi có vui không ?" Phong mẹ đi đến cất gậy chơi golf cho Phong ba, tiện thể lấy cho ông một cốc nước.
"Bà có chuyện gì mà vui vậy, còn chuẩn bị nhiều món thế này? Hay bà định hâm nóng tình cảm với tôi à? Nhưng mà hôm nay tôi không có thời gina đâu. Lát nữa ăn xong tôi phải vào bệnh viện thăm Tiểu Hy, xem con bé thế nào rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-dai-boss/1720566/chuong-72.html