Ôi, cuộc đời này còn gì vui vẻ nữa đây?
Tiêu Phong ngồi xuống bên bàn ăn, từ từ dỡ thức ăn ra. Một mùi thơm ngào ngạt bay ra làm chiếc bụng nhỏ của Diệp Băng Hy lại cồn cào. Thôi cố ăn vậy, trông chúng cũng không tệ giống cô nghĩ đâu, ngược lại còn trông vô cùng hấp dẫn.
Tiêu Phong lấy dĩa đút đồ ăn cho cô. Diệp Băng Hy ngượng ngùng:
"Bác gái còn đang ở đây đấy! Để em tự ăn là được rồi."
"Em cứ coi mẹ anh không tồn tại là được rồi. Phong mẹ nhất định không để ý đâu nhỉ?" Tiêu Phong vừa nói vừa liếc nhìn Phong mẹ.
"Phải đấy. May mà nó tự giác làm chứ không phải đợi bác nhắc nhở đấy!"
Diệp Băng Hy lúc này mới há miệng ra để anh đút đồ ăn. Wow, ngon quá! Sao trước giờ cô lại ghét những món ăn này nhỉ? Thật đúng là, xém chút là cô đã bỏ lỡ bao nhiêu mĩ vị nhân gian rồi.
"Sao, có ngon không?" Tiêu Phong trầm ấm hỏi .
Diệp Băng Hy khẽ gật đầu..
"Vậy thì ăn nhiều vào nhé!"
"Ừm."
Phong mẹ ngồi bên cạnh không khỏi hài lòng. Thằng con trai của bà thay đổi thật rồi. Hi vọng nó sớm ngày rước được Tiểu Hy về nhà cho bà yên lòng. Không ở lại làm phiền đôi trẻ, Phong mẹ tạm biệt hai người rồi ra về, trên miệng không giấu nổi nụ cười.
...----------------...
Tập đoàn Phong Đế,
"Chuyện Diệp Băng Hy là sao vậy?" Hà Linh Chi dựa lưng vào ghế, vừa uống cà phê, vừa hỏi trợ lí đứng bên cạnh.
"Nghe nói là cô ta bất cẩn làm đổ cà phê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-dai-boss/1720564/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.