- Dì cứ để đấy cho cháu, với lại cũng không cần may thêm đồ mới cho cháu đâu dì nhé!
Đan Nghi cười nói.
Dì Dương nhìn chiếc váy rồi nói:
- Chiều dài chiếc váy này có chút... nó không thể tôn lên đôi chân dài của tiểu thư. Nhìn nó có vẻ không được giống với chiếc váy mà người mẫu mặc?
Đan Nghi cũng không bận tâm, vẫn cúi xuống mà làm việc của mình.
Dì Dương lật đi lật lại một lúc, rồi kinh ngạc thốt lên:
- Ta biết ngay là nó không giống mà,thì ra là nhà thiết kế đã tự tay sửa lại, bên trên còn thêu chữ cái đầu tiên trong họ tên của tiểu thư nữa này.
Đan Nghi bật cười:
- Thật ạ?
- Thật mà. Lúc trước dì cũng từng thấy Đan Khánh tiểu thư có một chiếc váy giống như này, là nhà thiết kế tự tay may đo và mang đến tặng cho tiểu thư.
Dì Dương vừa cười vừa lắc đầu:
- Lục thiếu gia thật có lòng, đã cất công nhờ nhà thiết kế may riêng theo số đo của tiểu thư... Nhưng chiều dài này thì có vẻ như dài quá mức rồi, đây là điểm không ổn.
Đan Nghi nhẹ nhàng đáp lại:
- Được rồi mà dì, anh ấy có lòng như này là tốt rồi. Dì giúp cháu tìm một đôi giày để kết hợp với bộ váy này đi ạ.
Dì Dương giờ mới cười và quay người đi.
Đan Nghi thật sự sợ dì sẽ nói càng lúc càng nhiều, chút nữa sẽ lại muốn mang chiếc váy đi cắt ngắn chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110727/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.