Cảnh Tự Thanh thầm hạ quyết tâm, nhất định sẽ phò trợ Đan Nghi đến cùng.
Đan Nghi ngồi ở công ty đọc sách một lát rồi đi về nhà luôn, cũng không đến trường nữa.
Trần Hải Minh tức giận không nhẹ, lại thêm không biết ai đâm sau lưng mình, trong lòng không yên, đâu còn tâm trạng mà tiếp tục đi kiểm tra những kho hàng khác nữa.
Ông ta cũng kiếm cớ mà về văn phòng nghỉ ngơi.
Việc này, không phải người trong cuộc tất nhiên sẽ không thể hiểu ẩn sâu trong đó là bao vấn đề đen tối bao mưu hèn kế bẩn được vận dụng.
Đan Nghi cùng lúc bảo toàn cả Hải Thành và Cảnh Tự Thanh, cô cảm thấy bản thân đạt được chút thành tựu nho nhỏ.
Hơn nữa giờ Hải Thành đã chính thức là người đứng về bên phía cô rồi.
Chỉ còn Cảnh Tự Thanh là vẫn chưa rõ sẽ thế nào.
Cô đang ngồi trong phòng xem tin tức tài chính thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Đan Nghi mở cửa thì thấy dì Dương nét mặt đầy hoan hỉ mà đứng đó.
- Dì Dương, có việc gì vậy ạ?
Đan Nghi cười hỏi chuyện.
- Cảnh tiên sinh, Cảnh phu nhân mấy hôm trước đi du lịch nước ngoài, có mua chút đồ trang sức cho tiểu thư, cũng không đáng mấy tiền, nhưng là tấm lòng của Cảnh phu nhân giành cho cháu.
Dì Dương tươi cười đưa chiếc hộp cho Đan Nghi.
- Dạ, dì giúp cháu gửi lời cảm ơn tới Cảnh tiên sinh và Cảnh phu nhân nhé!
Đan Nghi nở nụ cười dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110711/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.