- Lúc trước con còn mấy cuốn tiểu thuyết để quên trong phòng làm việc của mẹ con, giờ con muốn đến đó dọn dẹp chút. Huống hồ cũng đã lâu rồi con không đến phòng làm việc của mẹ.
Trần Hải Minh dường như cũng có chút thương cảm, khẽ nói:
- Vậy đi thôi, phòng làm việc đó ta vẫn luôn giữ cho mẹ con, lúc nào cũng có người quét dọn, con đến đó chút cũng tốt.
Đan Nghi gật đầu.
- Vâng!
Cô cùng Trần Hải Minh đi đến công ty, ngồi trong xe của ông ta, Đan Nghi chỉ im lặng nghịch điện thoại.
Cô thật lòng không muốn nói với Trần Hải Minh dù chỉ nửa từ, trừ khi có việc hệ trọng.
Trần Hải Minh thấy cô mải nghịch điện thoại thì càng vui, ông ta chỉ mong Đan Nghi không thèm quản bất kì việc gì thì càng tốt, nếu được nữa thì bỏ bê luôn việc học hành, cái gì cũng không biết, không hiểu thì còn tốt nữa.
....
Đan Nghi đi luôn đến văn phòng làm việc của mẹ cô trước đây.
Phải thừa nhận, về mặt hình thức Trần Hải Minh đã làm rất tốt, Đan Khánh qua đời nhiều năm mà văn phòng này vẫn luôn được dọn dẹp sạch sẽ, bóng lộn giống như khi nữ chủ nhân của nó vẫn còn tại thế.
Bao năm qua, ông ta cũng vẫn đơn thân gối chiếc mà nhớ về người vợ quá cố.
Nếu không phải Đan Nghi và Lục Thượng Hàn phát hiện ra điểm khả nghi thì sao có thể tưởng tượng ông ta sớm đã có mối quan hệ bất chính ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110701/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.