Trần Mỹ Tâm rụt rè lên tiếng:
- Tôi chỉ là đến tìm Đan Nghi để nói chuyện thôi, đâu có gì mà nịnh bợ chứ? Các người lẽ nào không biết sao, ba tôi đã từng cứu mạng mẹ của Đan Nghi, tôi chính là thượng khách của Đan Gia.
Thân phận này chính là lá chắn bảo vệ của cô ta, chỉ cần gặp chút nguy hiểm là có thể lấy ra mà bịt miệng kẻ khác.
Đan Nghi mỉm cười:
- Đúng vậy, thế nên tôi chẳng phải đã nói rồi sao? Chỉ cần Trần gia có việc gì cần thì cứ đường hoàng nói ra, Đan gia chúng tôi từ trước tới giờ vẫn luôn thỏa mãn mọi yêu cầu của Trần gia, không phải sao?
Đan Nghi phản kích rất tài tình, trong câu nói bao hàm mấy tầng lớp ý nghĩa: Thứ nhất, Trần gia cậy mình là kẻ có ơn mà không ngừng đưa ra đời hỏi với Đan gia. Thứ hai, Đan gia luôn thỏa mãn mọi yêu cầu của Trần gia. Thứ ba,dù cho Trần Mỹ Tâm giờ được đằng chân nâng đằng đầu thì Đan Nghi vẫn sẽ đáp ứng.
Trần Mỹ Tâm dám lấy vấn đề đạo đức ra mà nói bản thân là ân nhân của Đan gia thì Đan Nghi cũng có gì mà không dám?
Đan Nghi cũng nói cho mọi người biết, Đan gia trước giờ vẫn không ngừng báo đáp Trần gia.
Câu nói của Đan Nghi khiến Trần Mỹ Tâm cứng họng.
- Cô....
Trần Mỹ Tâm bất luận thế nào cũng không làm gì được Đan Nghi,trong lòng không khỏi bực tức.
Khả năng tranh cãi lí luận của Trần Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110672/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.