- Đừng khóc! Đừng khóc!
Lục Thượng Hàn ôm lấy Đan Nghi vào lòng, vòng một tay ra sau vỗ vỗ lưng cô rồi nhẹ giọng dỗ dành.
- Ngoan nào không khóc nữa nhé!
Đan Nghi không kìm được, bật cười.
- Lừa anh đấy!
Lục Thượng Hàn còn tưởng cô vì quá đau lòng mà thần kinh không được minh mẫn, nên lại càng xót thương:
- Nghi Nghi, người mất chẳng thể phục sinh, tiết ái thuận theo tự nhiên, để ông có thể an lòng. Em còn có anh luôn ở bên mà!
- Ông ngọai không sao!
Đan Nghi đẩy Lục Thượng Hàn ngồi xuống chiếc ghế gần đó rồi leo lên đùi hắn ngồi, ghé sát tai mà thầm thì tiết lộ bí mật động trời.
- Hả?
Lục Thượng Hàn không khỏi nhíu mày.
- Em phát hiện Trần Hải Minh từ lâu đã luôn hạ độc với ông ngoại, em thăm dò rồi, độc đó không có thuốc giải. Không phải em đã nhờ anh sau này bố trí người coi sóc cho ông sao? Giờ em đã để ông giả chết để đưa ông ra khỏi Đan gia. Giờ đây Trần Hải Minh chắc hẳn là đang vô cùng đắc ý, nghĩ rằng bản thân đã không chế được hoàn toàn Đan gia rồi.
Đan Nghi một lăm một mười nói đầu đuôi sự việc cho Lục Thượng Hàn nghe.
Giờ, Lục Thượng Hàn mới nghe ra vấn đề, không khỏi bật cười:
- Làm anh lo lắng thừa rồi!
- Haha thuận lợi đưa ông ra khỏi hang cọp như này, em vui quá.
Đan Nghi ôm chầm lấy Lục Thượng Hàn rồi hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110600/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.