Nhưng...
Trần Ngọc Tâm thật sự không cam tâm.
- Con là con của ba mà lại không được hưởng đãi ngộ giống như Đan Nghi, bằng cái gì mà nó có thể sống sung sướng như vậy còn con thì không?
- Câm mồm!
Trần Hải Minh nổi cáu:
- Công bố thân phận của con thì ta chỉ có mà bị tống cổ ra khỏi cửa, đến khi đó thì chúng ta sẽ lại trở về sống ở khu ổ chuột nhé?
Trần Ngọc Tâm nghe vậy thì vội lắc đầu nguây nguậy , cô ta thật sự không muốn quay trở lại sống cuộc sống khổ cực ấy nữa, dù thế nào chăng nữa thì cô ta cũng quyết ở lại bằng được trong Đan gia này.
Cô ta sợ hãi không dám tiếp tục nhõng nhẽo nữa :
- Vậy ba.... quyền quản lí cổ phiếu giờ đang nằm trong tay Đan Nghi sao?
- Vẫn may là nó cũng chưa nằm trong tay Đan Nghi.
Trần Hải Minh để lộ ra nét mặt hoan hỉ, với ánh mắt đầy toan tính.
- Cổ quyền vẫn đang được ủy thác ở một nơi khác do những người trong hội đồng cổ đông cùng giám sát,chỉ khi Đan Nghi tròn 21 tuổi thì mới có thể được giao lại quyền quản lí cổ quyền của Đan thị. Đây là quy tắc của Đan gia được truyền lại từ đời này qua đời khác. Người thừa kế nhất định phải tròn 21 tuổi thì mới đủ tư cách động tới cổ quyền.
- Vậy nếu như cô ta chết trước khi đủ 21 tuổi thì sao?
Trần Ngọc Minh đưa ra một giả thiết đáng sợ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110587/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.