Còn về hình thể, nếu như nói thân hình hắn không đẹp thì có lẽ chả ai là có thân hình đẹp nữa rồi.
- Quả là không thiệt!
Đan Nghi trả lời.
- Vậy có muốn ăn anh?
Lục Thượng Hàn tiếp tục nhẹ giọng dụ dỗ.
Bất giác, Đan Nghi lại không hay không biết mà rơi vào cái bẫy mà Lục Thượng Hàn đang giăng ra.
Bình thường, Đan Nghi là người rất tinh tường, khi nói chuyện với người khác rất logic rõ ràng, tư duy nhanh nhậy....Nhưng ở trước Lục Thượng Hàn thì lần nào cũng dễ dàng bị hắn "dắt mũi ".
- Làm gì có!
Đan Nghi nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Lục Thượng Hàn nên cố cãi...
- Ai mà thèm ăn anh? Có phải ai cũng giống anh, trong đầu toàn chỉ nghĩ đến chuyện đó, mỗi ngày chỉ nghĩ làm một việc y hệt nhau như vậy.
Khóe môi Lục Thượng Hàn cong cong lên mà đáp lại:
- Ai bảo là ngày nào cũng đều chỉ làm mỗi một việc giống nhau ? Có lúc làm như này, lúc làm như kia, có lúc lại như này rồi mới như kia. Nếu em thấy tư thế vẫn chưa đủ thì chúng ta sẽ thực hành thêm những tư thế khác nữa.
- Đủ rồi!
Đan Nghi dù là người phóng khoáng tới đâu chăng nữa thì da mặt cũng rất mỏng, nghe Lục Thượng Hàn đường hoàng nói mấy chuyện này thì sao có thể nghe tiếp được nữa.
- Đủ sao được? Muốn ăn cả đời thì mấy tư thế này sao đủ?
Lục Thượng Hàn vẫn tiếp tục, những gì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110583/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.