Anh ta về cơ bản là không muốn cho bất kì ai có cơ hội tiếp cận mình.
Trần Ngọc Tâm nhìn theo bóng lưng đi mỗi lúc một xa hơn khỏi tầm mắt của Hắc Khải mà không khỏi tức tối dậm dậm chân....
Nhưng.... Hắc Khải vừa ra về thì Lục Thượng Hàn đã lại đến.
Lục Thượng Hàn vừa xuất hiện thì đã khiến cho cả hiện trường nháo nhào cả lên. Nếu nói thân phận của Hắc Khải đã rất tôn quý rồi thì thân phận của Lục Thượng Hàn mới thật sự khiến cho người khác phải ngước nhìn.
Ngay khi hắn vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều không tự chủ mà nín thở, dõi theo từng bước chân của hắn, tức thì, cả hội trường tĩnh lặng, không lời bàn luận, không tiếng xì xào, ai lấy cũng chỉ tập trung theo từng bước chân của Hàn thiếu.
Trần Hải Minh quá sung sướng, Lục Thượng Hàn quả nhiên vì nể mặt ông ta mà tới dự bữa tiệc tối nay rồi.
Trần Ngọc Tâm phấn chấn hẳn lên, nỗi thất vọng khi nãy đã hoàn toàn tan thành hư vô....
So với Hắc Khải thì cô ta vẫn thấy thích Lục Thượng Hàn hơn một chút.
- Hàn thiếu!
Trần Hải Minh quá đỗi kích động, mặt đỏ bừng bừng, đôi tay còn hơi run run...
Lần trước khi đi dùng bữa cùng Trần Ngọc Tâm, vô tình gặp được Lục Thượng Hàn, thái độ của ông ta đã đủ cung kính lắm rồi....lần này Hàn thiếu lại còn nể mặt mà tới dự tiệc thế này, ý nghĩa lớn lao vô cùng.
- Hàn thiếu đại giá quang lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110559/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.