Đan Nghi lặng yên dựa vào vòm ngực rộng lớn của Lục Thượng Hàn , nghe từng nhịp đập trái tim của hắn,cảm giác thật bình yên.
Lục Thượng Hàn ôm lấy cô, lúc này, vì yêu thương và xót xa mà đôi tay không khỏi xiết lại chặt hơn.
Việc của Trần Hải Minh,hắn vẫn muốn đợi Lục Thiên điều tra rõ ràng rồi mới nói lại cho Đan Nghi biết, tránh cho vô bằng vô cớ khiến Đan Nghi buồn đau, khổ sở.
Trong lòng Đan Nghi cũng đè nặng một lỗi hồ nghi về thái độ của ba mình, nhưng giờ cô cũng mới chưa tìm hiểu rõ sự việc, cũng không có một căn cứ gì khác nên cô đành kìm nén, không nói lại với Lục Thượng Hàn.
Việc gia đình,cô muốn đợi mình điều tra rõ ràng rồi mới tính tiếp.
Nghĩ vậy, Đan Nghi cố gắng nghĩ thoáng hơn về mọi việc, việc cần điều tra thì trước sau gì cũng sẽ phải điều tra, giờ cứ ủ rũ mặt mày thì cũng không giải quyết được bất kì chuyện gì cả.
Đan Nghi ngước mắt lên nhìn hắn, cười dịu dàng:
- Sao anh lại đến đây?
- Anh vừa bàn xong vụ làm ăn ở gần đây, nghe Lục Thiên nói nhìn thấy em ở gần đây, nên qua đây tìm em!
Lục Thượng Hàn cong cong môi, dịu dàng xoa xoa đầu cô.
- Đến xem bộ sưu tập mới của Hắc Khải?
Đan Nghi không nói đó là những mẫu do chính cô tự tay thiết kế, huống hồ đây chỉ là một chuyện nhỏ, cô không muốn Lục Thượng Hàn phải bận lòng về việc này.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110516/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.