Lục Thượng Hàn có thể cho Đan Nghi mọi thứ , nhưng sao có thể cho cô tình yêu thương của bậc sinh thành?
Vai trò của mỗi người, là vai mà không một ai có thể thay thế được!
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Lục Thượng Hàn ánh lên tia nguy hiểm...
....
Đan Nghi tận mắt chứng kiến mấy người Bạch Văn Bình bị cảnh sát dẫn đi, cô khẽ vỗ vỗ tay, coi như đã giải quyết xong một trong những rắc rối không nhỏ của bản thân.
Tuy nhiên trong cả quá trình ấy cô đều không hề làm thêm động tác gì khác, là ai đã cố tình gọi điện báo cảnh sát tới chứ?
Bị cảnh sát dẫn giải đi, chiêu này cũng thật quá thâm, Bạch Văn Bình , Diệp Mộng Kỳ vì đánh nhau mà bị bắt đi, nói không chừng sẽ kinh động cả phía nhà trường, đến khi đấy sẽ tránh không khỏi bị kỉ luật hoặc hậ hạnh kiểm....
Bất luận ai là người báo cảnh sát đi chăng nữa thì đến lúc này Đan Nghi đều đã không muốn vì mấy người này mà làm bẩn tay mình nữa.
Mọi việc giải quyết xong xuôi,cô bắt đầu đi ngắm nghía những mẫu thiết kế đã được Hắc Khởi cho người trưng bày đẹp mắt.
Đây đều là những món trang sức do Đan Nghi thiết kế, nhưng cũng đều là lần đầu tiên được chế tạo thành những món đồ thực thể....
Nhìn những món trang sức này , mắt Đan Nghi bỗng cay cay , cô nghĩ tới mẹ cô, khi còn sống cũng hết sức đam mê thiết kế, hi sinh bao tâm huyết và tinh lực... Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110512/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.