Trần Hải Minh nào có ngờ đến tất cả mọi chuyện đều là nhờ có Đan Nghi.
Nếu không phải vì Đan Nghi, thì Lục Thượng Hàn chẳng bao giờ lại đối xử khách xáo như vậy với một người không quen, và tốn thời gian quan tâm, hỏi han đến những chuyện linh tinh như thế.
Ngoài ra, quan tâm hỏi han tới việc gia đình, việc đời tư của người khác thì thật ra cũng là một việc làm không được lịch sự cho lắm.
Ấy thế nhưng Trần Hải Minh lại có vẻ như rất vui,bởi ông ta lại cho rằng danh tiếng của bản thân quả là không tồi, bản thân rất được người khác coi trọng... bởi đến ngay cả một nhân vật lớn như Lục Thượng Hàn mà còn nể mặt ông ta như vậy....thì chả phải nói đến những người khác nữa.
Ông ta cười mà rằng:
- Lần này tới đây,thật ra là có chút việc công phải làm, con gái tôi bận việc học hành và còn có nhiều việc phải làm. Thân là bậc trưởng bối, tất nhiên là tôi không thể tham lam mà chiếm dụng thời gian của con bé.
Nghe ông ta nói vậy, trong lòng Lục Thượng Hàn rất không thoải mái.
Lí do mà Trần Hải Minh đưa ra, có thể qua mắt những người không biết chuyện... Nhưng Lục Thượng Hàn thì khác, hắn là người sớm hôm ở cạnh Đan Nghi, rất hiểu tình hình của cô,hắn biết cô rất yêu thương ba mình.... hắn rất nhạy cảm mà phát ra điều bất ổn từ phía ba của Đan Nghi.
Lục Thượng Hàn khẽ nhíu mày, Trần Hải Minh lại tiếp lời:
- À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110508/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.