Uống xong li sữa nóng,ăn chút đồ, Đan Nghi chính thức bắt tay vào công cuộc thiết kế đồ trang sức...
Cô gửi bản vẽ nháp cho Hắc Khải xem qua....
Rất nhanh, Hắc Khải đã trả lời lại tin nhắn:
- Thiên tài, rất không tồi mà!
Đan Nghi đọc tin nhắn mà có thể tưởng tượng ra điệu bộ đắc ý của Hắc Khải lúc này... là một người có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề,Hắc Khải cũng đã nêu ra hai ý kiến để sửa chữa....
Cùng với Hắc Khải thảo luận một lúc, Đan Nghi đã phát hiện ra tuy những chỗ mà hắn muốn sửa chữa có gây ra một chút ít tổn hại cho ý tưởng thiết kế ban đầu nhưng lại nâng cao được giá trị về hiệu quả sản xuất và tiết kiệm được không ít về tiền vốn cần bỏ ra.
Đan Nghi hiểu rằng, Hắc Khải tuy là người rất có phẩm vị và con mắt thẩm mĩ, nhưng với bản chất của một thương nhân thì nhiều lúc vẫn cần phải đứng ở góc độ kim tiền, lợi nhuận mà suy nghĩ, tính toán.
Thỏa hiệp cũng là một trong những phẩm chất, kĩ năng mà đến hiện tại Đan Nghi mới học được.
Cũng rất nhanh, hai người họ thống nhất xong về các mẫu thiết kế sẽ sử dụng trong lần hợp tác này.
Hắc Khải gửi tới cho Đan Nghi một icon mặt mếu, kèm theo dòng tin:
- Rõ ràng là tôi quen em trước vậy mà lại bị Lục Thượng Hàn hớt tay trên!
Đan Nghi bật cười, đúng là một năm trước cô và Hắc Khải đã có gửi email qua lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110494/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.