- Tối nay à? Thôi con ạ! Nghi Nghi, ba còn có việc phải về giải quyết ngay, để lần sau con nhé!
Trần Hải Minh vội vàng từ chối...
Đan Nghi đành trả lời:
- Vâng, vậy ba cứ đi làm việc của ba đi ạ!
- Uhm. Con ngoan lắm!
Nói xong, Trần Hải Minh vội vàng cùng người trợ lí đi nhanh ra ngoài....
Đi một quãng xa, nơi khuất tầm mắt của Đan Nghi thì họ mới lên xe,trên xe, một cô gái tầm độ tuổi Đan Nghi đang ngồi đó.
Dung mạo của cô gái có vài phần giống với Đan Nghi nhưng không có được cái dáng vẻ đĩnh đạc đàng hoàng của cô mà ngược lại còn có dáng vẻ nhút nhát sợ sệt.
- Ba....
Nhìn thấy Trần Hải Minh, cô gái khẽ cất tiếng gọi....
Người trợ lí vội lên tiếng nhắc nhở:
- Phải gọi là Trần thúc!
- Trần thúc!
Cô gái vội vàng sửa lại, dáng vẻ hệt như một chú tiểu bạch thỏ đáng thương.
Trần Hải Minh có chút đau lòng:
- Không cần quá câu nệ vậy, khi không có người ngoài thì không cần để ý thế đâu!
- Vâng ạ, thưa ba!
Nét mặt cô gái có chút nhẹ nhõm hơn, tuy nhiên điệu bộ vẫn khá là rụt rè...
Trần Hải Minh khẽ vỗ vỗ tay cô ta:
- Ngọc Tâm, để thi đậu vào ngôi trường này là rất khó, và cũng không dễ dàng để lo lót được nên chỉ có thể dựa vào chính thực lực của con thôi. Nhưng với thực lực của con, con nghĩ kĩ xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110489/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.