Nhìn thấy đống đồ ấy, ngay tắp lự, hai má Đan Nghi đỏ bừng lên...
Trời đất ạ!
Lục Thượng Hàn định làm trò gì vậy chứ??
Kể cả có muốn chuẩn bị sẵn thì cũng không cần chuẩn bị cả một căn phòng đầy bcs vậy chứ?
Lục Thượng Hàn đang ngồi trên sofa đọc báo, thấy Đan Nghi bước ra, đặt tờ báo xuống....
- Anh...anh chuyển cả công xưởng của người ta về đây sao? Cần thiết phải vậy không?
Mặt Đan Nghi đỏ bừng lên.
- Chuẩn bị không thừa mà!
Hắn trả lời dứt khoát...
Như cái cảnh súng đã lên nòng mà còn phải đứng dậy đi tìm đồ bảo hộ như đêm qua....Lục Thượng Hàn không thích chút nào...
Đan Nghi giơ tay che mặt lại:
- Dùng đến khi nào cho hết chứ?
- Nếu em chịu phối hợp với anh hơn chút thì chỗ này cũng chỉ đủ dùng hai tháng 5 ngày mà thôi.
Lục Thượng Hàn đưa mắt nhìn qua đống hàng, mất vài giây để nhẩm ra kết quả chuẩn sác nhất.
- Em không có hỏi cái đó! Ai muốn biết thời gian cụ thể vậy cơ chứ?
Đan Nghi giận dỗi ngồi xuống bàn ăn.
Lục Thượng Hàn đẩy đĩa đồ ăn về phía trước mặt Đan Nghi, đòi ăn được bày biện rất đẹp mắt và rất là hợp khẩu vị của cô.
Thức ăn vào miệng.... cô mới bớt thấy ngại ngùng...
Dùng xong điểm tâm, Đan Nghi nhanh chóng đi đến trường.
Cô quyết định, sau này cô sẽ không bỏ nỡ bất kì một tiết học nào... cần phải tránh xa cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110432/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.