Đan Nghi thật sự rất xấu hổ....
Cô không biết mình phải làm gì bây giờ nữa...
Cô cắn vào vai Lục Thượng Hàn, phát hiện hắn thả lỏng bờ vai ra để tùy ý cho cô cắn... Đan Nghi lại có chút không đành lòng.
Chính lúc mà tâm trạng cô đang hỗn loạn như vậy thì cơ thể cô đã bị Lục Thượng Hàn đưa lên đến đỉnh đoạn mây mưa...
Khi thả lỏng người ra, thu người trong vòng tay hắn, đôi mắt cô như được phủ lên một lớp sương mỏng, giọng nói giận giữ mà lại có chút làm nũng:
- Em không ra bên ngoài nữa đâu!
- Ngoan, không sao đâu!
Lục Thượng Hàn dịu dàng vuốt mái tóc dài suôn mượt của cô.
- Em cứ ở trong này, anh ra ngoài đi!
Lòng tự tôn của Đan Nghi có chút bị thương tổn... chỉ cần nghĩ đến cảnh khi nãy ở đây, ngay trong phòng vệ sinh này cô phát ra động tĩnh lớn như vậy, có khi cả phi hành đoàn đều nghe thấy mất rồi... là cô không thể an lòng mà bước ra ngoài được.
Hắn nhếch môi cười:
- Em chắc chắn?
- Phản chăng, em không cần anh quản nữa!
Cô bướng bỉnh đáp lại.
Hắn là đàn ông, con trai, tất nhiên không cần quản nhiều như vậy...
Nhưng cô thì khác,da mặt cô đâu có dày đến mức coi như vừa xong không có chuyện gì xảy ra được chứ?
- Nếu như lát nữa có người vào dùng nhà vệ sinh, em ở đây, không phải càng dễ bị lộ sao?
Lục Thượng Hàn thật thà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110407/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.