Lục Thượng Hàn giúp Đan Nghi thắt dây an toàn lâu đến bất thường... bàn tay hắn có vài ba lần đã chạm cả vào eo cô, mơn trớn nơi vòng eo mềm mại ấy....lại thêm vài lần thuận tay dịch lên phía trên một chút chút...
Cơ thể Đan Nghi dưới bàn tay nghịch ngợm ấy như muốn tan chảy ra vậy,nhưng, nghĩ đến đây đang là trên máy bay, mặc dù là khoang VIP nhưng dù sao cũng là nơi công cộng...
Đan Nghi liền đánh lên đôi tay hắn một cái cảnh cáo....
Lục Thượng Hàn cuối cùng cũng đã thắt xong dây an toàn cho Đan Nghi và ngồi ngay ngắn lại...
- Anh đi đâu vậy?
Đan Nghi hỏi hắn.
Hỏi xong mới thấy mình hỏi hơi thừa rồi,chuyến máy bay này bay tới thành phố có ngôi trường danh giá mà cô đang theo học. Lục Thượng Hàn ngồi trên chuyến bay này, không phải đi đến đó thì còn có thể đi đâu?
Đan Nghi tinh nghịch lè lè lưỡi...
Máy bay còn chưa cất cánh, Đan Nghi rút điện thoại ra gửi tin nhắn buôn dưa với An Kỳ.
Tối qua hẹn An Kỳ sẽ thức buôn cả đêm, vậy mà mới nói được dăm ba câu thì cô đã mệt quá mà ngủ thiếp đi mất.
Nghĩ lại, cô thấy mình thật có lỗi...
An Kỳ rất nhanh đã trả lời tin nhắn, thế là hai người lại tiếp tục nhắn tin qua lại.
Thần sắc Lục Thượng Hàn vừa hồi phục được chút, đang định nói chuyện cùng Đan Nghi...
Ai ngờ,cô chỉ hỏi hắn đúng một câu vậy, hắn còn chưa kịp trả lời thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110404/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.