- Đan Nghi bà không sao chứ?
An Kỳ vừa bước vào cửa đã vội hỏi han tình hình của Đan Nghi.
- Tôi không sao.
Đan Nghi thấy An Kỳ đến, trong lòng không khỏi cảm động.
An Kỳ thấy sắc mặt Đan Nghi đỏ bừng bừng như vậy thì nghĩ rằng cô vẫn đang đắm chìm trong sự đau khổ mà Bạch Văn Bình đã gây ra.
An Kỳ nói lớn:
- Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa hai kẻ tiện nhân đó, sớm muộn gì cũng sẽ bị báo ứng thôi. Chúng đều là thể loại người gì cơ chứ? Đúng là còn không bằng súc sinh... loại người như vậy thì cũng nên ở với nhau, để tránh cho chúng ra ngoài gây hại cho người khác!
Đan Nghi bật cười mà nói:
- Thôi mà An Kỳ, đừng vì chuyện đó mà tức giận nữa!
- Đan Nghi bà có thể nghĩ thông suốt vậy là tốt quá rồi! Bà là ai cơ chứ? Là đại tiểu thư của Đan gia, số nam sinh thích bà không có vài vạn thì cũng phải có hàng nghìn. Lúc trước, bà yêu Bạch Văn Bình, không biết bao nam sinh đã tan nát con tim rồi.
Thấy Đan Nghi cười nói như vậy, An Kỳ mới thấy an tâm.
- Bạch Văn Bình, cái cây vẹo cổ đó có gì đáng để tiếc nuối đâu! Đi nào, tôi đưa bà đi dạo phố!
Đan Nghi cũng muốn ở bên cạnh An Kỳ nên nói:
- An Kỳ, mai tôi sẽ quay lại trường học rồi! Tối nay tôi sang nhà bà ngủ nhá!
Lúc trước Đan Nghi cũng thường hay ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110401/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.