Đan Nghi bưng mặt khóc....
Thật ra cô chỉ cố gắng phát ra tiếng khóc mà thôi chứ không có khóc thật, lại còn nhìn lén qua kẽ hở ngón tay để nhìn biểu hiện của ba mẹ Bạch Văn Bình...
Ba mẹ Bạch Văn Bình cũng đâu ngờ,cả đêm qua Bạch Văn Bình không về là vì đi gặp Đường Sa Sa, lại cùng ả ta làm ra trò bại hoại này nữa...
Họ đứng đó như hóa đá, mãi lúc lâu mới có thể tìm lại giọng nói của mình:
- Không phải, đây chắc chắn không phải là Văn Bình,sự tình chắc chắn không phải là như vậy đâu!
- Còn không phải? Bộ quần áo này,dáng vẻ này, còn nói là không phải Bạch Văn Bình?
Trần Hải Minh cũng đã xem xong trang báo, tức giận vò tờ báo vất vào mặt ba mẹ Bạch Văn Bình.
Lão học giả cũng rất chi là tức giận:
- Đan Nghi, coi như lão già này có lỗi với con rồi, vì loại người này mà đến cầu xin con tha thứ cho nó.
Lúc này Bạch Văn Bình cũng đã đến...
Đêm qua việc hắn với Đường Sa Sa chụp lại, hắn cũng là kẻ bị động, vốn định nhờ các mối quan hệ của mình để ngăn các báo đăng bài...
Nhưng mất cả buổi mà vẫn công cốc...
Nghe nói Trần Hải Minh chịu gặp ba mẹ hắn rồi thì hắn cũng vội lao đến, cơ hội nắm được một cái tính một cái.
Chỉ không ngờ, vừa bước vào thì gặp ngay cảnh này...
Vừa bước vào cửa, không đợi Trần Hải Minh lên tiếng thì chính ba hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110399/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.