Mặt Đan Nghi đỏ bừng lên,hắn vẫn đang hỏi chủ đề ngày hôm qua....
Tối qua hắn đã " bón " cho cô rất no đủ rồi, nhưng... cô không tài nào thảo luận chuyện ấy với hắn được ý....
- Lục. Thượng.Hàn!
Đan Nghi nghiến răng nghiến lợi, quay đầu lại, giơ nắm đấm trước mặt hắn.
- Nhìn dáng vẻ thì hình như chưa no nhỉ?
Lục Thượng Hàn nắm lấy tay cô.
Kể cả cô có đấm hắn thật đi chăng nữa thì cũng chẳng sao,phản chăng đối với hắn thì chút lực đó của cô cũng chả bõ gãi ngứa cho hắn.
Đan Nghi cảm thấy có gì đó đang chọc vào phần bên dưới eo cô... cô không dám cọ quậy thêm chút nào nữa, nhìn thẳng vào mắt hắn:
- Em phải dậy rồi...
- Ukm.
Hắn gật gù đồng ý....
Nhưng lại ngay lập tức hôn lên môi cô, giọng nói trầm ấm mà có chút gì đó hàm hồ:
- Anh không muốn để em phải
"đói bụng "!
- Ý... em "đủ no "rồi.
Đan Nghi buộc phải nói ra, để ngăn hắn không làm bừa tiếp...
- Thế ư?
Lục Thượng Hàn khẽ cười,ánh mắt nhuốm màu tình....
- Đây là món ngọt tráng miệng.
- Ư...ứ...ân...
Vốn chưa kịp hồi phục thể lực thì Đan Nghi sức đâu ra mà cự tuyệt hắn cho được.
Mái tóc dài của cô buông xõa trên gối... nụ hôn của hắn một đường tiến xuống dưới....
Chiếc chăn trùm trên người họ phập phồng phập phồng như từng đợt sóng biển vỗ bờ....
.... Đan Nghi cắn chặt môi,hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110394/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.