- Đan Nghi... cô...
Đường Sa Sa ngửi thấy mùi lạ trên chiếc khăn tay, hoảng hốt.
Càng khiến ả hoảng hơn là ánh mắt giễu cợt của Đan Nghi...
Quãng thời gian này,mỗi lần ả gặp Đan Nghi thì Đan Nghi đều không để lộ chút sơ hở nào, luôn cười và giả ngốc, giống hệt như không hiểu gì về mọi chuyện đang diễn ra xung quanh.
Bỗng nhìn thấy bộ dạng này của Đan Nghi, Đường Sa Sa hoàn toàn không chút phòng ngự, ả sợ hãi lắp bắp:
- Vết thương ở đầu cô... khỏi rồi....
- Nhờ cô giúp đấy!
Đan Nghi mỉm cười, ra tay mạnh hơn...
Đường Sa Sa hít phải xuân dược vào miệng, đầu óc bắt đầu mơ mơ màng màng...
Ả loạng choạng đứng không vững, vẫn cố biện bạch:
- Đan Nghi, hãy tha thứ cho mình, mình và Bạch Văn Bình chỉ phát sinh quan hệ đúng một lần đó thôi,do anh ấy uống rượu say... nên mới làm vậy với mình, xin cậu, xin cậu hãy tha cho mình....
- Cẩu cắn tôi một miếng, tôi tất nhiên sẽ không cắn lại rồi. Nhưng, tôi có thể đánh cẩu.
Đan Nghi bình thản đáp lại, hất vung tay Đường Sa Sa ra.
Đường Sa Sa ngã bệt xuống đất...
Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen dừng lại ngay cạnh Đan Nghi, cửa kính hạ dần xuống,là Lục Thượng Hàn...
- Lên xe.
Lục Thượng Hàn nhẹ nhàng nói với cô.
Cô mở cửa xe, bước lên.
Cô vừa ngồi lên xe, Lục Thượng Hàn cầm lấy tay cô.
Đan Nghi nở nụ cười dịu dàng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110387/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.