Trần Hải Minh cười,nói:
- Có vấn đề gì đâu? Sớm đính hôn, sớm ổn định. Lúc mẹ Đan Nghi gả cho tôi cũng chưa tròn 20 tuổi. Chúng tôi sớm có con nên sau này mới có thể toàn tâm toàn ý gây dựng sự nghiệp. Cái câu thành gia lập nghiệp không phải ý là kết hôn trước rồi mới lập nghiệp sao?
- Nhưng, lão gia....
Dì Dương vẫn muốn nói gì đó...
Nét mặt Trần Hải Minh đã có vẻ hết kiên nhẫn....
Dù sao dì Dương cũng chỉ là một người được thuê đến Đan gia làm việc, địa vị cao hơn những người làm khác một chút thôi...
Trần Hải Minh mới thật sự là chủ nhân hiện tại của Đan gia...
Sắc mặt ông trùng xuống:
- Dì Dương, niệm tình dì chăm sóc Đan Nghi từ nhỏ nên ta đã giải thích đủ nhiều rồi!
Nhận thấy thần sắc của ông không tốt nên dì Dương đành lặng im....
Nhưng... ngày mai, việc đính hôn của Đan Nghi sẽ được công bố, trong lòng dì đầy sự bất an...
Bà quay đầu nhìn vào phòng Đan Nghi rồi lại nhìn ra phòng khách, nơi mọi người đang tất bật trang trí, chuẩn bị.... khẽ lắc đầu thở dài....
Đan Nghi tắm xong,leo lên giường nằm, trong lòng vô cùng thoải mái, thư thái...
Trái ngược với sự lo lắng của dì Dương, Đan Nghi chả chút bận tâm tới việc đính hôn với Bạch Văn Bình...
Một tên nhãi nhép như Bạch Văn Bình, cô đã có lòng muốn phản kháng thì sao để hắn có cơ hội dắt mũi cô nữa?
Cô kéo rèm cửa sổ,nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110374/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.