Đường Sa Sa đang định dẫn mọi người rời đi, thì thấy Bạch Văn Bình hốt hoảng chạy đến:
- Sa Sa, em có thấy Đan Nghi đâu không?
- Không ạ! Cô ấy không phải đi cùng anh sao?
Đường Sa Sa giật bắn mình...
- Không thấy cô ta đâu cả. Vừa nãy cô ta bảo đi vệ sinh, rồi mãi không thấy ra, đến lúc anh vào tìm thì bên trong căn bản là không có người.
Bạch Văn Bình vừa tức vừa lo lắng.
Đường Sa Sa cũng hoảng hốt không kém.
Những người khác thấy vậy thì nói:
- Đan Nghi về rồi sao? Cô ấy không đến cũng có sao đâu? Không hề ảnh hưởng tới cuộc vui của chúng ta. Đi thôi, đi thôi....
- Tiểu thư, mời qua bên này thanh toán ạ!
Người phục vụ lễ phép đưa ra hóa đơn thanh toán.
Đường Sa Sa càng hoảng hơn...
- Không biết Đan Nghi đi đâu được cơ chứ?
- Cô hỏi tôi, tôi biết sao được. Đầu cô ta không bình thường, nói không chừng một mình bỏ đi rồi...
Bạch Văn Bình sốt ruột nói:
- Anh tìm khắp mọi nơi rồi, cũng hỏi rất nhiều người,nhưng đều không có ai gặp cô ta cả.
- Thế phải làm sao giờ?
Đường Sa Sa cũng rất lo lắng bởi ả còn đợi Đan Nghi giúp ả thanh toán cơ mà.
- Tiểu thư! Xin lỗi tiểu thư muốn thanh toán tiền mặt hay là quẹt thẻ ạ?
Thấy hai người họ to nhỏ bàn bạc chuyện gì nên người phục vụ lại lễ phép giục thanh toán...
- Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110314/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.