Lục Thượng Hàn ôm trọn vòng eo của Đan Nghi.
Đan Nghi cứng đơ người, từng yêu Bạch Văn Bình nhưng hắn cũng chưa bao giờ ôm cô như vậy.
Bị Lục Thượng Hàn ôm bất ngờ như vậy nhưng cô không hề thấy phản cảm, chỉ là có chút cảm giác khác lạ, khiến thân hình thiếu nữ run rẩy...
Tuổi còn nhỏ chưa từng trải sự đời...
Cảm nhận thấy sự run rẩy của cô, bàn tay Lục Thượng Hàn ôm cô chặt thêm chút nữa...
Một lúc lâu, hắn cứ ôm cứ bao bọc lấy cô như vậy...
......
- Lên xe thôi!
Không biết bao lâu sau, giọng hắn trầm ấm vang lên bên tai cô.
Đan Nghi ngoan ngoãn nghe theo ngồi vào ghế lái phụ.
Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa làm càng nhiều việc tệ bạc thì Đan Nghi lại càng ít đau lòng hơn, bởi quá quen, quá chai sạn rồi, không phải sao?
Nhưng vừa xong, cô thật sự bị tổn thương!
Ngồi lên xe, tâm trạng cô đã tốt hơn nhiều, cô sẽ không vì người không liên quan mà đau buồn nữa, không đáng...
Cô vừa quay đầu sang, Lục Thượng Hàn liền nhét vào tay cô một li cafe nóng:
- Uống đi cho ấm!
Giờ đang là đầu xuân nên vẫn hơi lạnh...
Cầm lấy li cafe, cười:
- Thật không ngờ Hàn thiếu gia cũng biết cách quan tâm người khác như vậy đó!
- Tôi cũng không ngờ chú mèo thu lại nanh vuốt, đóng giả yếu ớt cũng giống ý như thật vậy đâu!
Lục Thượng Hàn điềm đạm phản pháo...
Nhưng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110295/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.