Giọng nói mềm mại mang chút sợ sệt, kinh hoàng, giống như một chú thỏ non đang hoảng hồn, gọi tên của hắn giống như khi còn nhỏ.
Bắc Tân Khởi có chút bất ngờ,nhìn cô như nhìn một người lạ...
Đã bao lâu rồi cô không gọi hắn như vậy?
Mạc Yến chú ý tới mọi phản ứng của hắn,tay để lên bàn tay hắn,từng chút một cô định đẩy hai tay hắn đang chống ở sát hai bên người cô ra, bỗng cơ thể hắn lại áp sát hơn vào cô...
Cơ thể Mạc Yến cứng đờ ra,sợ hãi không dám động đậy dù chỉ một chút.
- Ngoan, gọi lại lần nữa!
Ánh mắt Bắc Tân Khởi nhìn chằm chằm vào mắt cô.
- Anh Tân Khởi!
Mạc Yến hiểu rõ hoàn cảnh lúc này của mình,lúc này cần thuận theo ý hắn nếu không thì là não cô có vấn đề thật rồi.
- Gọi to hơn chút!
Bắc Tân Khởi dường như rất thích cô gọi hắn như vậy, khuôn mặt hắn vui vẻ hơn hẳn.
- Anh Tân Khởi, anh đứng dậy đi!
Mạc Yến nhìn tư thế quá mức thân mật giữa hai người,rất biết điều mà gọi thêm lần nữa.
- Thêm lần nữa!
Bắc Tân Khởi vẫn chưa hài lòng.
Mạc Yến thầm lườm hắn.
Gọi lắm như vậy làm gì? Anh nghĩ chúng ta đang làm chuyện kia thật chắc?
Ánh mắt hắn lại tiếp tục lướt đi trên cơ thể cô, hình như hắn không có ý tha cho cô.
Mạc Yến cố gắng kìm chế,hít thở mấy hơi thật sâu,gọi hắn liên tiếp mấy lần:
- Anh Tân Khởi! Anh Tân Khởi! Anh Tân Khởi....
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, rất hài lòng khi nghe tiếng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/40771/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.