Nhân viên trong cả tầng làm việc đều dựng tai lên mà lắng nghe, mắt thì không chớp mà nhìn về phía ba người họ.
Mạc Yến cũng có chút kinh ngạc, hắn định làm trò quỷ quái gì vậy?
Nghe Mộ Thám nói vậy, ngay lập tức nét mặt Bắc Tân Khởi lạnh giá như kết thành lớp băng bên trên.
Mộ Thám không động thanh sắc mà quan sát phản ứng của Bắc Tân Khởi:
- Mạc Yến, nếu em thích, hay là mai anh lại tiếp tục tặng em nhé?
Mạc Yến bị hắn nói cho cứng họng.
Ánh mắt Bắc Tân Khởi lành lạnh nhìn Mộ Thám, nhấc chân lên đá về phía hắn:
- Mộ Thám,ông có thể biến rồi đấy!
Mộ Thám tránh không kịp, ăn trọn luôn cú đá của Bắc Tân Khởi,lập tức ôm lấy chân, kêu la oai oái:
- A....a... ông nỡ lòng đánh tôi thật sao, đá vào chỗ vết thương của tôi rồi!
Bắc Tân Khởi không chút đồng cảm, thậm chí còn chả thèm nhìn hắn.
Thế nhưng Mộ Thám dường như cũng không chịu chút đả kích nào cả, đứng dậy, vẫy tay với Mạc Yến:
- Anh ở đây vướng mắt người ta, anh về trước đây, mai gặp lại nhé!
Nói xong, rất thảnh thơi quay người bước ra về.
Bước được mấy bước, tự nhiên lại quay đầu lại,luêcs về phía Bắc Tân Khởi, chầm chậm nói:
- Bữa trưa hôm nay mùi vị quả là không tệ!
Sắc mặt Bắc Tân Khởi lạnh như tủ đá.
Tên khốn này....gọi đòn!
Mộ Thám một lần nữa không động thanh sắc mà quan sát phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/2194678/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.