- Đi nấu cơm đi, đói chết được!
Bắc Tân Khởi nhếch môi cười,đi ngang qua cô thì tiện tay kéo cô hướng về phía phòng bếp.
- Nhưng em ăn rồi!
Mạc Yến trả lời rất hồn nhiên.
Mặt Bắc Tân Khởi lập tức biến sắc.
Nha đầu thối, hắn ở nhà đợi cô lâu vậy,mà cô lại không quản hắn mà tự mình ăn trước ở bên ngoài?
- Anh vẫn chưa ăn sao?
Mạc Yến lại thản nhiên hỏi hắn như vậy.
Bắc Tân Khởi: "...."
Mạc Yến không động thanh sắc mà quan sát thần sắc của hắn, hỏi tiếp:
- Anh đang đợi em về ăn cơm?
Bắc Tân Khởi dùng ánh mắt lạnh như băng dày 7 lớp mà nhìn cô, không thèm nói gì khác.
- Giờ đã hơn 8 giờ rồi...
Mạc Yến nhìn đồng hồ treo tường, nhẹ nhàng nhắc nhở...
- Làm cơm!
Bắc Tân Khởi nói đúng hai từ rồi lôi cô vào bếp.
Mạc Yến vốn có thể từ chối nhưng cô không làm vậy.
Thôi, nể mặt hắn chịu đói bụng mà đợi cô lâu vậy, cô đành miễn cưỡng làm người tốt bụng vậy.
Bắc Tân Khởi đi cạnh cô, lặng lẽ nhìn cô.
Thật ra, ở bên cạnh Mạc Yến, hắn vẫn thích cái cách mà hai người đối xử với nhau bây giờ, rất thoải mái!
Thái độ của cô bây giờ so với thái độ khi mà hắn mới về nước dễ thương hơn nhiều.
Hai người họ, kẻ trước kẻ sau vào bếp, Mạc Yến bất ngờ phát hiện trong tủ lạnh có rất nhiều thức ăn, rau củ quả... tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/2194634/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.