- Anh đâu có bị nặng tai?
Nhẹ nhàng đáp lại một câu, động tác trên tay Bắc Tân Khởi vẫn không hề ngừng lại chút nào...
Mạc Yến cáu rồi....
Sao lại có người mặt dầy vậy chứ?
Thật muốn đẩy hắn ra chỗ khác, nhưng nhìn bát mì đã bị Bắc Tân Khởi giải quyết gần một nửa, lại thấy thật khó hiểu....
Đồ do cô nấu, sao lại để cho hắn ta một mình hưởng thụ chứ?
Trong lòng có chút bất cam,nhìn bát mì mỗi lúc một vơi đi, cúi đầu xuống, bắt đầu gắp mì ăn...
Một bát mì, hai người ăn, em một đũa, anh một đũa... đến khi trong bát chỉ còn một chút mì, Mạc Yến đã nhanh tay gắp được, đút vào miệng...nhưng bỗng người đàn ông bên cạnh, cũng rất nhanh tay gắp đầu mì còn lại...
Mạc Yến trợn tròn mắt nhìn người đang giành đồ ăn với mình, rồi vội ăn phần mì đang đưa vào miệng...
Hút được sợi mì vào miệng, thậm chí khóe môi cô còn nở nụ cười đầy đắc ý...
Nhưng rồi, nụ cười tồn tại không nổi vài giây, tắt ngấm trước hành động tiếp theo của Bắc Tân Khởi....
Bắc Tân Khởi cũng bắt đầu thưởng thức phần đầu sợi mì bên kia, hút từng chút từng chút một, sợi mì dài dài ấy ngắn dần ngắn dần, khuôn mặt tuấn tú của hắn càng lúc càng phóng to trước mắt Mạc Yến...
Mạc Yến không ngờ hắn lại làm vậy, đôi mắt to tròn trừng trừng nhìn hắn, khuôn mặt ngây ngô, đơ đơ đến tận khi bờ môi lành lạnh của hắn áp sát vào bờ môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/2194632/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.