- Tân Khởi cẩn thận!
Mạc Yến ngồi trên xe tinh mắt nhìn thấy, kinh hãi, mặt biến sắc, muốn nhắc nhở hắn...
.... Bắc Tân Khởi ra tay nhanh như cắt... nắm chặt lấy tay Cách Nghị... đá văng khẩu súng trên tay hắn rơi xuống đất.
Tiếp đến, xoay tay, chỉ nghe thấy tiếng Cách Nghị hét lên đầy đau đớn,nằm lăn trên đất gào khóc thảm thiết...
Chỗ tay vừa bị Bắc Tân Khởi nắm, giờ sưng đỏ tấy lên...
Tay bị gãy rồi...
Bắc Tân Khởi ra tay như nào, không ai nhìn rõ,một loạt động tác nhanh,sạch sẽ,quả đoán.
Mạc Yến không dám tin vào mắt mình.... một Bắc Tân Khởi như này... cô chưa bao giờ nhìn thấy...
Bắc Tân Khởi nhìn khẩu súng đang nằm trỏng trơ dưới đất, lấy chân đá sang một bên, ngồi xổm xuống bên cạnh Cách Nghị, giọng lạnh lùng như băng:
- Vừa nãy mày còn làm gì cô ấy nữa?
- Không... không... làm gì nữa...
Tiếng nói đứt đoạn trộn lẫn tiếng rên khẽ... chỉ nghe qua cũng biết hắn đang chịu sự đau đớn như thế nào...
Bắc Tân Khởi nhếch mép cười, đứng dậy, tiện chân đá thêm phát nữa vào người hắn.... Rồi quay người bước về chỗ xe... Bỗng hắn lại quay người lại, dẫm lên bàn tay Cách Nghị:
- Nếu còn lần sau, thì tao sẽ cho mày sống không bằng chết...!
... Người của hắn mà lại có kẻ dám ra tay làm hại....!
Mạc Yến thất thần chứng kiến toàn bộ sự việc,nhất thời không thể thốt lên lời.
Bắc Tân Khởi tiến về phía cô,nửa khuôn mặt phản chiếu dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chay-bua/2194622/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.